HỌC ĐẠO HÀNH ĐỨC là cốt lõi của việc tu hành, học đạo dễ hay hành đức dễ, nói khó thì bảo là khó, nói dễ thì bảo là dễ, nhưng khó hay dễ là cả một vấn đề cần nói đến, vậy học đạo ra sao, hành đức thế nào, học đạo thì phải nghiên cứu tìm tòi, phát huy phát triển, nâng cao vai trò của đạo, phát dương phát triển, truyền thừa kế nghiệp.
Hành đức thì phải tiếp âm độ dương, nói tới bốn chữ tiếp âm độ dương có vẻ dễ mà là khó, bởi đời người khó đoán, thế sự xoay vần, muốn tiếp mà đôi khi không tiếp được, muốn độ mà đôi khi khó độ lắm thay, âu là vận số xoay vần khó mà cưỡng cầu khó đạt. Vậy nên để đắc đạo, thành đạo lại càng khó, để đức, gìn đức, mở đức lại càng khó thay. Đạo đức phải song tu mới mong như ý sở cầu, nhưng xưa nay đạo đức khó kiêm toàn, thế nên thánh nhân thì lác đác, mà phàm tục thì bao la. Tử cửa phàm trần bước nên hàng thánh, tuy nói ngắn bảo ngắn, nói dài bảo dài, nhưng cũng chính là khoảng cách khó lí giải và đo đém được. Ôi đạo học vô bờ, mà núi đức thì cao vời vợi. Sức người nhỏ bé muốn vượt biển đạo, leo núi đức, nếu một mình quả thật gian khổ khó khăn. Vậy nên xưa Đường Huyền Trang trải qua muôn ngàn sóng gió, nếu đơn thân một mình một ngựa làm sao vượt hết nơi này qua nơi khác, hết biển này sông nọ, núi khô vách đá treo leo...
Vì sao có thể vượt qua, bởi niềm tin trong ngài là lớn, nên dẫu biển rộng sông dài không ngăn nổi niềm tin và tín ngưỡng của ngài, núi cao vách đá hiểm trở không làm ngài nhụt trí. Trải qua bao gian khổ, ngài đã tới quê hương Đức Phật thỉnh về Đông Thổ tam tạng kinh thư, dịch suốt 19 năm với 600 quyển. Công đức lớn lao, đạo học sáng ngời, ngài viên tịch có triệu người đưa tiễn, ba vạn người cư tang quanh phần mộ của ngài. Thế nên đạo và đức có một sợi dây vô hình kết nối ấy chính là niềm tin. Niềm tin làm đạo với đức gần nhau, niềm tin làm đức và đạo hòa quện. Nếu đạo hoặc đức hai thứ không song hành thì sẽ không có niềm tin vào đạo và đức, đạo và đức muốn phát triển thì phải luôn luôn song hành và luôn luôn có ở trong nhau, lúc đó niềm tin mới nở rộ và có đất trồng nơi hạt đạo lành quả đức tốt.
Nguồn: Thầy Vương Long Hoa