Hộ Thân Diệu Kinh

Chủ nhật, 09/10/2022 21:00

Tên Kinh:  太乙救苦护身妙经. Thái Ất Cứu Khổ Hộ Thân Diệu Kinh. Không rõ người soạn, xuất từ thời Đường Tống. Nội dung kinh: khuyên người tụng niệm danh hào Cứu Khổ Thiên Tôn để tiêu tai hộ thân. Kinh gồm 1 quyển, bản thảo gốc xuất xứ từ “Chính Thống Đạo Tạng” Động Huyền bộ, bản văn loại.

Việt dịch: Đạo Xán.

 

Khai Kinh kệ:

Tịch Tịch Chí Vô Tung, Hư Trì Kiếp Nhận A.

Khoát Lạc Động Huyền Văn, Thùy Trắc Thử U Hà.

Nhất Nhập Đại Thừa Lộ, Thục Kế Niên Kiếp Đa.

Bất Sinh Diệc Bất Diệt, Dục Sinh Nhân Liên Hoa.

Siêu Lăng Tam Giới Đồ, Từ Tâm Giải Thế La.

Chân Nhân Vô Thượng Đức, Thế Thế Vi Tiên Gia.

Chánh Kinh:

Một thời Nguyên Thủy Thiên Tôn tại tầng trời Huyền Cảnh Thượng Thanh Vi Thiên trong Cửu Sắc Ngọc Đường. Chỗ Thiên Tôn ngồi do bảy báu xây thành, nhất thời từ thân Thiên Tôn phóng ánh sáng đại quang minh chiếu khắp mười phương thế giới vô số chúng sanh, chúng sanh được Thiên Tôn phóng ánh sáng tới liền vội vàng nô nức vân tập nơi pháp hội. Liền có mười phương Thiên Tôn, Đạo Quân, Lão Quân, Đế Quân, Nguyên Quân, Trượng Nhân, Thánh Nhân, cùng vạn vạn Tiên chúng đồng tập hội trước pháp tòa lắng nghe Thiên Tôn tuyên nói Diệu Pháp. Như vậy Phạm Vương vui mừng, Đế Thích hoan ca, Tiên nhạc cùng tấu vang cõi Trời, hết thảy đều tùy theo sắc chỉ mà tới.

Khi đó, Thái Thượng Lão Quân rời khỏi Ngọc tòa, theo sau có chư vị Chân nhân Ngọc nữ hầu cận phụ nâng, Lão Quân 2 chân bước trên hoa sen, đến trước Thiên Tôn chắp tay làm lễ thưa rằng: Chúng Thần may mắn được Thiên Tôn dạy bảo, nên nay hưởng thọ phước lành, thân sinh nơi Thiên Đường, ân phước Thiên Tôn vô cùng vô lượng. Nay Thần thấy trong tam giới có vô lượng chúng sanh đang trầm mê nơi bể khổ, gặp nhiều hoạn nan tao ương, bệnh tật quấn thân, tuy mỗi mỗi ở các Quốc độ khác nhau nhưng đồng chung tình cảnh như vậy, nhiều kiếp trôi lăn, khó thoát khỏi cảnh luân hồi. Thần vì xót thương quần mê, chẳng thể ở yên nơi Thái Thanh, nay muốn hạ Uy Quang, phân thân xuống Tam Giới hòng cứu độ chúng sanh. Xin thỉnh nguyện Thiên Tôn Đại Từ Đại Bi cho phép.

Nghe vậy Thiên Tôn liền vi khởi Pháp Thân, đối với Lão Quân nói: Thiện Tai Thiện Tai, nếu để Khanh phải rời Ngọc tòa thì chư Thiên cõi Trời ắt hẳn hết thảy đều phải kinh sợ, việc cứu sống cứu khổ nơi thế gian cũng không nhất thiết phải như vậy. Khanh hãy ngồi lại đó, ta vì Khanh mà nói.

Thiên Tôn nói: vạn vật do Ta sinh, vạn linh do Ta hóa. Hết thảy khổ ách tai ương cần phải cứu giúp không nhất thiết để Khanh phải nhọc thân hóa thân cứu độ. Tại phương đông có 1 Thế Giới tên Trường Nhạc nơi có vị Đại Thiện Nhân, tên Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn. Vị Thiên Tôn này hóa thân có hằng hà số, tùy theo âm thanh mà ứng cứu, mỗi hóa thân của Cứu Khổ Thiên Tôn đều khác nhau, hoặc ở Thiên Cung, hoặc hàng xuống Nhân gian, hoặc ở Địa Ngục, hoặc đang thu nhiếp bầy tà, hoặc hóa làm Thiên Đồng Ngọc Nữ, hoặc là Đế Quân Thánh Nhân, hoặc là Thiên Tôn Chân Nhân, hoặc làm Kim Cang Thần vương, hoặc làm Ma Vương Lực Sĩ, hoặc là Thiên Sư Đạo Sĩ, hoặc là Hoàng Nhân Lão Quân, Hoặc làm Thiên Y Công Tào, hoặc là Nam nhân Nữ tử, hoặc làm Văn Võ Quan Lại, hoặc làm Tướng lãnh Nguyên Soái, hoặc làm Giáo sư Thiền sư, hoặc làm Phong sư Vũ sư. Thần thông của Thiên Tôn này vô cùng, công hạnh vô lượng, tầm thanh mà cứu khổ, ứng vật tùy cơ, nay ta nói cho Khanh biết là như vậy.

Lão Quân lại nói: Vị Thiên Tôn này uy thần biến hóa vô lượng như vậy, làm sao để mới tới pháp hội.

Thiên Tôn đối với Lão Quân nói: Khanh nên hô danh hiệu Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn, lại bảo chư Tiên Quan cùng xướng. Tự nhiên vị đó sẽ ứng hóa hiện thân.

Như vậy Lão Quân cùng chư Tiên tuân theo lời dạy cùng nhau hô xưng danh hiệu Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn. Chợt đó liền thấy có vị Đồng tử hai chân đứng trên hoa sen, từ trong hàng chư vị Đế Quân, bước ra trước Thiên Tôn chắp tay làm lễ nói: Thần là Thái Ất, vì Thiên Tôn đang khai mở Pháp hội nên Thần liền gom thân tụ hình, ẩn thân biến hóa, âm thầm lắng nghe diệu âm. Tuy hiện nay trên Trời chỉ vui qua trong khoảng khắc nhưng dưới nhân gian đã động kinh vạn kiếp, chúng sanh trong tam giới đang chịu nhiều khổ não buồn phiền, cao giọng kêu to, khổ thay khổ thay. Liền đó liền thấy Thánh giả nhiễu quanh Thiên Tôn rồi chắp tay phủ phục xin hàng xuống nhân gian để cứu độ bầy mê. Chúng Tiên nghe nói vậy liền rơi lệ, nghẹn ngào cảm thán. Trên Trời tuy an lạc vui vẻ, nhưng chúng sanh cõi hạ giới lại gặp nhiều khổ nạn, luân hồi xoay vần mãi như vậy, Tam giới bao giờ mới được an nhàn.

Thiên Tôn đối với Thái Ất nói: Như hạnh nguyện từ bi của Khanh đều vì cảnh khổ nạn nơi chúng sanh. Hãy theo bản nguyện của Khanh mà phân phân cứu chúng nó. Đồng tử nghe vậy vui cười, bái xong rồi ra. Chư Tiên liền đó thấy Đồng tử lắc mình hóa ra 1 vị Thiên Tôn, chân đứng trên hoa sen, từ thân phóng ra ánh sáng rực rỡ, 2 tay 1 tay cầm cành liễu 1 tay nâng Bình Tịnh thủy, cạnh thân có Cửu Đầu Sư Tử tùy theo hầu cận, như vậy liền thấy Thiên tôn tùy không mà đi. Lại thấy Thánh giả lắc mình hóa ra 1 Đế quân, chân đứng trên hoa sen, từ thân phóng ra ánh sáng rực rỡ, 2 tay 1 tay cầm cành liễu 1 tay nâng Bình Tịnh thủy, lại có Cửu Đầu Sư Tử tùy theo hầu cận, như vậy liền thấy Đế Quân tùy không mà đi. Lại thấy Đế Quân lắc mình hóa ra 1 vị Chân Nhân, 2 chân đứng trên hoa sen, tay phóng Thần Quang, trên chiếu thông cửu Thiên, dưới chiếu khắp cửu Địa, có Cửu Đầu Sư Tử tùy theo hầu cận, như vậy liền tùy không mà đi. Lại thấy Chân Nhân hóa thân thành 1 Nữ tử, thân mặc hỏa y, tóc dài chân trần, đứng trên hoa sen, tay cầm Kim Kiếm, từ thân phóng ra ánh sáng rực rỡ, Cửu Đầu Sư Tử phun lửa vờn quanh, như vậy liền phù không mà đi.

Lão Quân đối với Thiên Tôn nói: Thánh giả đó Uy Thần như vậy, biến hóa muôn ngàn hòng cứu độ chúng sanh, từ đâu mà tới, tu hành ra sao, xin thỉnh nguyện Thiên Tôn Đại Từ, vì chúng Tiên nơi pháp hội mà tuyên nói.

Thiên Tôn nói: Vị Thánh giả đây tại cõi Trời thì kêu là Thái Nhất Phúc Thần, tại thế gian thì gọi là Đại Từ Nhân, tại Địa Ngục tức Nhật Diệu Đế Quân, tại ngoại đạo để thống nhiếp quỷ tà thì là Sư Tử Minh Vương, tại Thủy Phủ tức Động Uyên Đế Quân. Chính là căn khí từ nơi Ta, hắn biết ta biết, cũng là Cửu Dương tinh hoa, linh nghiệm linh nghiệm. Điều này rất ẩn mật, chẳng thể nói ra. Lão Quân nghe Thiên Tôn nói vậy, nhắm mắt định thần, xong liền bái tạ rồi chú nói:

Nguyên Nguyên Chi Tổ Khí, Diệu Hóa Cửu Dương Tinh.

Uy Đức Bố Thập Phương, Hoảng Hoảng Hiện Kỳ Chân.

Tam Cửu Dương Phong Xuất, Bồi Hồi Ly Cửu Thanh.

Cung Kính Sinh Quỳnh Dịch, Phụng Chi Miễn Khát Cơ.

Vạn Linh Đương Tín Lễ, Bất Khổ Bất Năng Tùy.

Tích Hành Trì Khoa Giới, Đề Huế Chứng Ngọc Kinh.

 

Như vậy, Thiên Tôn lại đối với Lão Quân cùng Chư Tiên nói: Nếu có chúng sinh khi bị dịch bệnh hoặc ốm đau triền miên nên đốt hương trước tụng niệm Thánh hiệu(1) sau lại tụng tán kinh này, bệnh tật liền lui tan, liền đó được an bình.

Nếu có chúng sinh, khi cầu quan cầu chức, gặp phải kẻ gian nịnh ghen ghét tranh tụng, trước nên niệm tụng Thánh hiệu, sau lại tụng tán kinh này, tự nhiên tật đố chẳng còn, thăng quan tiến lộc.

Nếu có chúng sinh, đi vào nơi sông nước biển lớn, gặp sóng to bão lũ kinh hãi hoản sợ, lại có ngư long thuồng luồng đe dọa, nên giữ vững chánh niệm tụng tán Thánh hiệu(2), liền đó an toàn vào bờ, chẳng bị tổn thương.

Lại nếu có chúng sinh gặp lôi điện sấm chớp cùng gió mưa tai ương, nên giữ vững chánh niệm tụng tán Thánh hiệu, liền đó Thần khí thanh sảng, hồn phách an nhiên.

Nếu có chúng sinh cùng Phụ Mẫu bất hòa, lục thân tranh chấp, huynh đệ trái ý trở mặt, khi đó trước nên tụng niệm Thánh hiệu, sau lại tụng tán kinh này, lần lần lục thân hòa thuận, phụ từ tử hiếu, huynh đệ hữ cung.

Nếu có Đế Vương cùng Quốc chủ, nơi triều đình sinh nhiều phản Thần khiến binh hỏa liên miên, hoặc mưa gió không đều, dân chúng lầm than, vạn dân oán thán, khi đó nên trai giới trước niệm Thánh hiệu, sau lại tụng tán Kinh này, như vậy mưa gió liền hòa thuận, phản thần bại lộ, quốc thái dân an.

Nếu có chúng sinh bị Tinh tà Quỷ tặc, ly mị vọng lượng gây kinh sợ tổn thương, nên định thần tồn ý niệm tụng Thánh hiệu(3), như vậy yêu mị liền dừng, quỷ tặc tiêu vong.

Nếu có chúng sinh vào nơi rừng sâu núi thẳm, bị trùng rắn ác thú gây thương tổn, nên tưởng niệm Thánh hiệu, chim trùng liền lui, chẳng dám xâm phạm.

Nếu có kẻ nữ nhân khi mang thai thụ thai, tới giờ sinh đẻ lại gặp nhiều khó khăn, nên tồn tưởng niệm tụng Thánh hiệu, liền đó lần lần được chân khí bảo hộ, sinh nở chẳng đau nhức chẳng tổn thương, sinh ra con nếu là nam thì là kẻ có trí tuệ, nếu là nữ thì đoan trang xinh đẹp, lục căn đầy đủ, mẹ tròn con vuông.

Nếu có kẻ nam hoặc người nữ mộ Đạo cầu Tiên, tại gia hoặc xuất gia, trước phải tu thân dưỡng tính, sau lại tưởng niệm tụng tán Thánh hiệu, sau tụng đọc kinh này, lần lần Công Hạnh viên mãn, bạch nhật phi thăng.

Nếu có chúng sinh, bị gông xiềng lao ngục, khốn khổ rên rỉ, nên tưởng niệm Thánh hiệu, liền đó được giải thoát, ra khỏi cảnh lao ngục.

Nếu có chúng sinh vì Cửu Huyền Thất Tổ, người nhà bạn học, vợ chồng nam nữ sau khi mệnh hết thọ chung, nhưng vi ác nghiệp xưa bị đày đọa nơi U Minh, chưa được thác sinh, nên tồn tưởng niệm Thánh hiệu “tụng tán kinh này” , tự nhiên thoát ly Minh giới siêu sanh thiện cảnh.

Nếu có chúng sinh bị oan gia oán nghiệp phiền nhiễu khổ cực, nên tưởng niệm Thánh hiệu, liền đó oan gia oán kết lần lần được giải trừ.

Khi đó, Thiên Tôn lại đối với Lão Quân nói: vị Thánh giả này cực Tôn cực Quý, nhất Thánh nhất Linh ứng. Mỗi tháng các ngày tam cửu(4) Thánh này thường xuống nhân gian, nếu có kẻ vào những ngày như vậy tại am thất thanh tịnh, dâng hương lễ tụng, lại dùng cành liễu cùng nước sạch, hoa quả theo mùa, đúng pháp cúng dường, như vậy tự nhiên một đời thọ mệnh đầy đủ 120 năm, 5 phước thường gia thân, bát nạn chẳng xâm phạm. Ngày đó nơi Am Thất cùng kẻ học Đạo phải tránh xa thạch lựu cùng tro than cũ trong bếp, các vật bất thanh tịnh, chớ có động chạm, có phạm phải thì chẳng linh ứng.

Khi đó, Nguyên Thủy Thiên Tôn giảng kinh này xong, đại hội bên trong Quần Tiên đều xưng Thiện. Liền đó Sư Tử Phượng Hoàng có thể nói, Ngư Long hóa thành người, khô hủ hoàn sinh, xuẩn động hàm tình, phúc tư giai biến, nguy nguy đường đường, giai đắc thăng Tiên. Như vậy, Đạo Quân, Lão Quân, vô lượng chư Tiên đều vui mừng đồng thanh tán thán: nay nghe diệu pháp, chúng Thần được đại lợi ích. Xong chắp tay làm lễ Thiên Tôn rồi lui ra.

*CHÚ THÍCH:

1. Tụng niệm Thánh hiệu: Tức tụng niệm “Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn” như vậy là được. Kinh nói tụng niệm Thánh hiệu thì người tu học khi gấp gáp kêu cứu chỉ cần niệm tên Thánh giả như vậy, không cần thiết phải thêm “Chí tâm quy mệnh lễ”. Vì “Chí tâm quy mệnh lễ” ở đây là quy y Thánh giả mà không phải tụng niệm Thánh hiệu như kinh nói.

2,3. Khi gấp gáp cầu cứu nên niệm thật nhiều Thánh hiệu “Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn” hoặc đơn giản chỉ cần “Cứu Khổ Thiên Tôn”.

4. Các ngày tam cửu: tức các ngày mồng 3, 9, 13, 19, 23, 29 trong tháng.

FILE PDF: mediafire

LINK TỔNG : https://www.mediafire.com/folder/xksh9or4epdrg/Đạo+kinh

http://daogiao.com/vnt_upload/download/10_2022/thai-at-cuu-kho-ho-than-dieu-kinh.pdf

Ý kiến bạn đọc